NẾU BIẾT CUỘC ĐỜI NẦY LÀ CƠ HỘI DUY NHẤT

Cuộc đời này là cơ hội duy nhất. Một người có thể sử dụng nó theo cách
này hay cách khác. Anh ta có thể sử dụng nó để kiếm tiền, để xây dựng danh
tiếng, hay để xây dựng gia đình, sống yên ổn, bình dị.
Nhưng anh ta cũng có thể sử dụng nó để khám phá chính nó, khám phá
bản chất của cuộc đời, khám phá chính anh ta, xem anh ta đích thực là cái gì.
Anh ta có thể chọn sống như một nhà khoa học khám phá. Nhưng trong
trường hợp này, đối tượng khám phá không phải là một vật, mà là tính chủ
thể, là chính anh ta.
Luôn biết rằng cái chết có thể đến bất cứ lúc nào và sớm muộn gì thì ai
cũng sẽ chết là sự nhắc nhở vô cùng quan trọng để một người quyết định sử
dụng toàn bộ cuộc đời mình theo hướng nào, cũng như từng ngày, từng
khoảnh khắc.
Hãy hỏi, nếu ngày mai ta chết, ta có lo lắng, sợ hãi không ? Ta có tiếc nuối,
ân hận điều gì không ? Nếu ngày mai ta chết, tham vọng của ta, mục tiêu
của ta, con đường ta chọn để đi có còn ý nghĩa gì không ? Ta có luôn luôn
sẵn sàng chết một cách mãn nguyện bất cứ lúc nào ?
Phải chăng để chết một cách mãn nguyện bất cứ lúc nào, ta phải sống sao
cho mãn nguyện trong từng việc một, từng khoảnh khắc một ? Ta phải học
cách kết thúc trọn vẹn từng khoảnh khắc?
Nếu như ta lựa chọn sống theo cách mãn nguyện với mục tiêu nào đó
trong tương lai, thì có nghĩa bây giờ ta chưa mãn nguyện. Nếu cái chết đến
bây giờ, liệu có thể nào ta mãn nguyện ra đi ?
Chừng nào một người còn suy nghĩ và tin tưởng rằng, mình là một thực
thể độc lập, một chủ thể ra quyết định, thì việc lựa chọn hướng đi cuộc đời
mình, cách sống cuộc đời mình như thế nào, là cần thiết.
Để sống một cuộc đời mãn nguyện và chết mãn nguyện, sẵn sàng cho cái
chết bất cứ lúc nào, bạn phải sống mãn nguyện từng ngày, từng khoảnh
khắc. Và cách duy nhất để thực hiện một sự mãn nguyện như thế là yêu cuộc
sống như nó đang là. Đừng đặt điều kiện cho tình yêu của bạn. Khi nói yêu
cuộc sống như nó là, bạn đừng hiểu nhầm tôi. Tôi không có ý nói, xung đột,
chiến tranh đang xảy ra ở đâu đó, và tôi yêu xung đột, yêu chiến tranh; yêu
cuộc sống như nó là, không có nghĩa là thất nghiệp, đói khát đang hoành
hành và vì tôi yêu toàn bộ nên yêu cả thất nghiệp, yêu đói khát.
Không phải. Tình yêu có sự chấp nhận lớn lao không giới hạn. Với tình
yêu bạn chấp nhận cuộc sống như nó đang thế. Với tình yêu, bạn thừa nhận
sự thật đang diễn ra. Trong tình yêu, bạn thấy sự thật, thấy rõ những gì đang
diễn ra, có thể bạn đau đớn với những sự thật đang diễn ra. Cái đau đớn ấy
là đau đớn của tình yêu và trong tình yêu. Tình yêu thừa nhận sự thật, dung
nhiếp mọi đau đớn.
Trong tình yêu có lòng trắc ẩn, lòng thương xót. Với lòng trắc ẩn, lòng
thương xót đối với con người, bạn hành động. Hành động của bạn có thể là
giúp xóa đói giảm nghèo, chống chiến tranh. Hành động như thế không có
nghĩa là bạn đang đấu tranh, vật lộn với cuộc sống, chống lại cuộc sống. Bạn
hành động với động lực của tình yêu, hành động trong tình yêu.
Với tình yêu vô lựa chọn, với tình yêu toàn bộ cuộc sống, thừa nhận sự
thật, dung nhiếp sự thật, với lòng trắc ẩn của tình yêu, hành động của bạn
là sáng suốt. Với tình yêu toàn diện, cái nhìn toàn diện, hành động của bạn
là toàn diện. Với tình yêu phân biệt và lựa chọn, hành động của bạn nhất
định phiến diện.
Tuệ Nhiên