NGƯỜI NỘI TRỢ

Đừng có thái độ như người nội trợ rửa chén với khuôn mặt cau có. Cô
ta muốn rửa chén sạch nhưng không biết rằng tâm mình đang dơ. Bạn có
từng thấy như vậy chưa? Cô ta chỉ thấy chén bát trước mắt, nhưng cô
không thấy chính mình. Tôi đã nói với một số các bạn đã từng trải qua tâm
trạng này rằng: Đó là nơi mà họ cần phải chiêm nghiệm. Người ta chỉ để
ý đến sự rửa chén cho sạch sẽ nhưng lại để cho tâm bợn nhơ. Điều này
không tốt đẹp chút nào, bởi vì như vậy là đã quên mình.(1)
. . .
Cả thân và tâm chúng ta đều không ngừng sinh diệt! Các pháp hữu vi
hay mọi sự vật trên thế gian đều luôn luôn biến đổi!
Sở dĩ chúng ta không biết chính xác, đúng thực các hiện tượng đổi thay
của thế gian vì chúng ta tin tưởng và chấp trước vào những cái giả tạo không
thực, chẳng khác nào chúng ta được một người mù dẫn đường. Làm thế nào
chúng ta có thể đi được một cách an toàn dưới sự hướng dẫn của một người
không sáng mắt. Người mù có thể đưa chúng ta vào rừng rậm um tùm vì họ
không thấy đường.
Cũng vậy, khi tâm bị mê mờ, dính mắc, bám víu vào các pháp thế gian,
thì thay vì tìm được hạnh phúc ta lại gặp khổ đau, thay vì đạt được an bình
ta lại gặp giao động. Có một tâm như thế thì chỉ gặp gian nguy và khốn khổ
mà thôi. Chúng ta muốn thoát khỏi đau khổ và khó khăn, nhưng chúng ta
lại tạo ra khó khăn và đau khổ. Thế rồi, ta than trời trách đất. Ta đã tạo ra
những nhân xấu. Và nguyên nhân của các việc làm tệ hại này là do ta không
biết rõ thực tướng của sự vật, không biết rõ các pháp hữu vi luôn luôn biến
đổi, cứ khư khư chấp giữ chúng, nghĩ rằng chúng sẽ ở mãi với mình.
(1) Trích: CHỈ LÀ MỘT CỘI CÂY
Những lời dạy của Thiền Sư Ajahn Chah | Dịch bởi: Sư Khánh Hỷ

Advertisement